Nguyên Thạch

Nghe những tàn phai


-  Cho người vợ và cũng là người yêu đã sống trong khắc khoải đợi chờ.
 

 
Bên hồ thu phẳng lặng
Từng chiếc lá vàng rơi
Ta nghe những tàn phai
Phủ nhẹ lên cuộc đời
 
Đâu ngày xưa kiều diễm
Đâu năm tháng ngọc ngà
Ngày xuân muôn hoa nở
Giờ tháng ngày dần xa
 
Ta chôn chân ghềnh đá
Mòn mỏi dưới chân cầu
Xa người ta buồn bã
Mai tình biết về đâu?
 
Ta xây mộng trăm năm
Miên man ôm mộng thầm
Mà người xa xăm quá
Vẫn miệt mài tháng năm
 
Ta đợi người, đợi mãi
Trôi đi thời con gái
Người ơi có thấu chăng
Tình ta đầy ngang trái
 
Ta đếm chuỗi thời gian
Đau thương và bẽ bàng
Âm thầm đêm gối chiếc
Nếm dòng đắng đôi hàng
 
Ta nhìn những tàn phai
Phủ lên tháng năm dài
Ta thấy đời nghiệt ngả
Ai có biết chăng ai?.
 
Nguyên Thạch

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 9 tháng 9 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Nghe những tàn phai"